Ba mẹ ạ,
Sau khi mẹ gửi cho con video buổi chia sẻ của NLG và mẹ năn nỉ con hãy xem nó và thực hành nhận NLG từ một người xa lạ mà con không hề biết rõ người đó là ai, người đó thực chất như thế nào, lai lịch ra sao, có mục đích gì khi giới thiệu NLG này…. Con đã xem qua video đó ba mẹ ạ.
Sau đây, con có một vài điều muốn chia sẻ với ba mẹ ạ.
Vấn đề chữa bệnh bằng y học với sự can thiệp của khoa học: máy móc, đội ngũ y bác sĩ, dược phẩm: Tây Y/ Đông y hay vấn đề chữa bệnh bằng Tâm Linh: nhân điện, truyền năng lượng gốc hay niệm Phật trì chú, bùa phép, hay theo lời Phật dạy là việc thay đổi lối sống đạo đức nhân bản nhân quả… thì yếu tố quan trọng quyết định đều là dựa vào niềm tin. Nhờ tin theo nên hành động và làm theo => có hiệu quả. Còn nếu không tin thì sẽ không có hiệu quả. Thuốc giả mà tin thì vẫn khỏi bệnh, thuốc thật mà không tin thì cũng không có hiệu quả. Trong y học gọi là Giả Dược (hiệu ứng placebo/nocebo) chữa bệnh dựa trên niềm tin hay yếu tố tâm lý thì như 2 bài viết con đã chia sẻ với ba mẹ rồi ạ)
https://m.kenh14.vn/…/bang-chung-khoa-hoc-cho-thay-suy…
https://www.linkedin.com/…/hi%E1%BB%87u-%E1%BB%A9ng…
Nhưng cái chúng ta cần xem xét ở đây là niềm tin có dựa trên chân lý khoa học + đạo đức nhân bản nhân quả hay đó chỉ là niềm tin mù quáng.
Tại sao các phương pháp tâm linh, tin một cách mù quáng lại được khá nhiều người đặc biệt là người già và người bệnh tật, những người yếu đuối tin theo vì nó đánh vào lòng tham của con người, tham cầu mong muốn luôn và ngay hết bệnh và những phương pháp đó rất dễ dàng. Còn những phương pháp dựa trên khoa học thì đòi hỏi phải có cả một quá trình rèn luyện + thực hành, tích tập dần dần phải có ý chí, sự kiên trì và thời gian.
Không phải con chê bai phỉ báng NLG hay những cách chữa bệnh/ tu tập khác. Con hoàn toàn đồng ý năng lượng tình yêu thương có thể chữa lành các bệnh, điều này được Đức Phật nói cách đây hơn 2600 năm và bây giờ đang được các nhà khoa học chứng mình. Nhưng vấn đề đưa ra ở đây là: Làm thế nào để chúng ta có tình yêu thương ? Chứ không thể miệng nói tôi yêu thương, yêu thương nhưng hành động, lối sống, lời nói trong cuộc sống đối xử hàng ngày thì vẫn tham lam tiền bạc, danh lợi, ái tình, vẫn sân giận, si mê ảo tưởng không thực tế, vẫn kiêu căng ngã mạn tôi ra, vẫn nghi ngờ người này kia, việc này kia…
Vấn đề ở đây là TÌNH YÊU THƯƠNG – Cái mà sản sinh ra năng lượng ấy thì không thể truyền, không thể cho từ người này sang người kia một cách dễ dàng như thế mà tình yêu thương CẦN PHẢI TRAU DỒI VÀ RÈN LUYỆN qua hành động, lời nói, suy nghĩ hàng ngày.
Con đã xem video mẹ gửi và cũng tự tìm hiểu thêm. Trong đó có nói rằng: để nhận được NLG từ người truyền thì người nhận cần phải có 5 yếu tố tình thương. Còn nếu mà người nhận không có 5 yếu tố tình thương này thì không tương ưng và việc truyền – nhận năng lượng kia không có hiệu quả. Ba mẹ ạ, con tự nghĩ rằng: nếu 1 người đã có đủ 5 yếu tố tình thương này thì họ đã là Thánh nhân và tự bản thân đã có năng lượng gốc để chữa lành bệnh tật, hoặc bệnh đến thì họ dễ dàng đẩy lui rồi chứ chẳng cần phải ngồi đó để nhận từ người khác ạ. Mẹ thử ngẫm xem nếu như có thể ngồi 1 chỗ nhìn vào đỉnh đầu của người có năng lượng và tưởng tưởng người đó đang truyền năng lượng chữa bệnh cho người khác 1 cách dễ dàng như thế thì Chúa/Đức Phật và các Đại đệ tử của Ngài hay các bậc Thánh A La Hán, Trưởng lão TTL đã làm từ ngay khi ngài tu chứng năm 1980 rồi chứ đâu cần phải khổ công 32 năm dạy đạo đức, dạy chánh pháp để đến bây giờ tu viện và các học trò lại đi theo con đường sai trái. Hay bây giờ Thầy PL tu xong năm 2017 cũng đã làm, đã truyền cho các học trò, cứu giúp cho nhân loại để cứu khổ cho họ rồi chứ đâu mất bao công sức dạy người ta đạo đức và trải qua bao sóng gió khó khăn để lập nên Làng Nguyên Thủy YB như bây giờ. Chẳng lẽ các ngài không có đủ trí tuệ để tìm ra cách này sao? Và các Ngài không có đủ lòng từ bi yêu thương bao la để truyền cho mọi người sao? Sao các Ngài phải mất công sức cả đời đi giảng dạy cho mọi người cách sống hành động lời nói, suy nghĩ để được hạnh phúc an vui làm gì?
Con người ta không chịu vận động rèn luyện thân thể, không chịu thay đổi lối sống cách ăn uống, sinh hoạt, suy nghĩ mà ngồi 1 chỗ nhận năng lượng từ người khác để chữa bệnh và rồi đi chữa bệnh cho người khác thì thật buồn cười ạ. Chẳng phải Phật dạy hãy tự lấy mình làm hòn đảo nương tựa cho chính mình đó. Ngài đã bác bỏ việc nương nhờ tha lực cầu cúng khấn vái hay từ bất kì ai khác rồi. Bây giờ bỏ niệm Phật, bỏ trì chú, bỏ cầu thần thánh ảo tưởng thì lại đi dựa vào một người khác truyền năng lượng cho mình sao ạ?
Còn việc tại sao có những người khỏi bệnh nhờ NLG hay nhân điện hay niệm Phật, trì chú, chép kinh / ăn gạo lứt muối mè thực dưỡng/ nhịn ăn đào thải độc tố… thì như trên con nói tất cả là do họ có nhân duyên (cùng tần sóng tương ưng) với phương pháp đó, với ông Thầy đó và đặc biệt là có niềm tin vào phương pháp đó, vào ông Thầy đó.
Nhưng nó sẽ không giải quyết triệt để nguồn gốc của vấn đề. Nguyên nhân của bệnh tật và khổ đau là do vòng tròn 12 nhân duyên mà Đức Phật dạy. Là do con người ta không sống đúng đạo đức nhân bản nhân quả, do tâm tham ái, sân hận, si mê, ngã mạn và nghi ngờ mà ra. Do không thấu triệt lý NHÂN QUẢ. Chúng ta không loại bỏ nguồn gốc gây bệnh mà chữa bệnh thì cũng giống như chỉ chặt bỏ đi phần cành lá mà không đào tận gốc. Nên chữa hết bệnh này sẽ lại sinh ra bệnh khác và vấn đề là Khổ đau sẽ vẫn còn y nguyên ạ.
Ba mẹ ạ ! Sức khỏe con người phụ thuộc vào nhiều yếu tố nhưng xét cho cùng là gồm 2 nhóm chính: Yếu tố bên trong và yếu tố bên ngoài.
Yếu tố bên trong là tâm và thân của chính chúng ta
Yếu tố bên ngoài là các mối quan hệ + môi trường sống, làm việc
- Yếu tố bên trong của chính chúng ta là Thân và Tâm.
• Thân : phụ thuộc vào ăn uống thanh tịnh, điều độ (nạp năng lượng vào) và rèn luyện vận động thân thể: đi bộ thể dục thể thao.
• Tâm: tâm vui vẻ thoải mái, từ bi yêu thương, không tham, sân, lo lắng sợ hãi buồn phiền. Làm cách nào để ko tham sân lo lắng.. thì chúng ta phải thấu hiểu bản chất của cuộc đời là vô thường, khổ, cuối cùng chẳng có gì là ta là của ta nên dễ dàng buông xả trong tâm, chẳng ôm giữ, vì Không ôm giữ, không dính mắc vào thân tâm này hay vào bất kì thứ gì trên cuộc đời này=> nên không lo lắng khi bị đe dọa, không sợ hãi buồn phiền khi bị mất mát hay bị tổn hại… - Yếu tố bên ngoài là môi trường sống xung quanh: thiên nhiên, cơ sở vật chất, là những con người ta tiếp xúc hàng ngày người thân bạn bè, là công việc và đồng nghiệp…
Phật dạy rèn luyện thân: ăn uống thanh tịnh, ăn chay rau củ quả hấp thu năng lượng tần số cao, thanh nhẹ, ăn chay vì lòng từ bi bác ái yêu thương không nỡ lòng nào làm tổn hại chúng sinh muôn loài. Nhìn chúng đau khổ, máu chảy đầu rơi… mình cũng cảm thấy thương xót rồi, nhìn muôn loài an vui hạnh phúc tâm mình cũng thấy hạnh phúc hân hoan theo. Phật dạy đi kinh hành đường dài sớm tối mang lại nhiều lợi ích : rèn luyện, vận động thân thể khỏe mạnh dễ dàng đẩy lui bệnh tật, đầu óc tỉnh táo sáng suốt, dễ tiêu hóa thức ăn bất tịnh và những chất tồn đọng, rèn sức bền bỉ dẻo dai, tinh thần lạc quan vui vẻ, bình tĩnh.
Phật dạy đi tới đi lui, đi đi lại lại đẩy lùi ác pháp, dạy chánh niệm tỉnh giác trên từng hành động, tư thế đi đứng nằm ngồi quét nhà, nhặt rau, làm việc bình thản an nhiên … Phật dạy Định Thư Giãn để thân tâm thư giãn thoải mái mỗi khi mệt mỏi, stress. Ngài dạy cách nhiếp phục bệnh tật trên thân bằng Pháp Thân Hành Niệm Nội và Ngoại
Phật dạy cách rèn luyện tâm: như lý tác ý từ bỏ tâm xấu ác, tác ý hướng và tăng trưởng tâm thiện lành từ bi yêu thương, ngài dạy phương pháp rèn luyện Tứ Vô Lượng Tâm: Từ, Bi, Hỉ , Xả trên từng hành động trong đời sống hàng ngày.
Phật dạy về môi trường sống: tránh xa kẻ xấu ác, thân cận bậc thượng nhân, hiền trí. Phật dạy chọn môi trường sống gần gũi thiên nhiên, đơn giản, ít muốn biết đủ, không xa hoa cầu kì. Phật dạy từ bỏ tà nghiệp, siêng năng tháo vát chánh nghiệp…
Tất cả những điều Phật dạy hoàn toàn khoa học, rèn luyện tăng dần theo thời gian. Và chỉ có ai có ý chí dũng mãnh, có sự kiên trì nhẫn nại, và đặc biệt là có niềm tin tuyệt đối vào chân lý sự thật mới thực hành được. Trong 5 Lực thì Tín Lực có sức mạnh đứng hàng đầu. Và một khi đã tin và thực hành là có kết quả ngay liền. Thực hành ít kết quả ít, thực hành nhiều kết quả nhiều. Chính bởi vì khó nên ít người theo vì nó khó nên họ không làm được. Và vì tâm tham của họ lớn chỉ muốn hết khổ luôn và ngay nên họ ko làm và đi tìm phương pháp nào nhanh, dễ hơn. Vì tham, sân nên mới khổ đau. Tu để hết tham thì sẽ hết khổ, nhưng cuối cùng họ lại đem tâm tham mong cầu vào để tu tập nên làm tham chồng tham thêm => dẫn tới càng khổ thêm => không có hiệu quả. Thực hành không có hiệu quả thì mất niềm tin, chán nản và bỏ cuộc.
Còn những pháp môn khác thì nhanh và dễ thực hành : ví dụ chỉ cần đọc, gọi tên Phật hay một bậc Thánh nào đó/ chỉ cần khấn vái cầu khẩn vài câu/ hay chỉ cần ngồi một chỗ rồi nhận năng lượng từ bên ngoài… nên nhiều người đi theo. Vì sao? Vì tâm phàm phu thì tham lam, chỉ thích cái gì ăn sổi, thích cái gì nhanh và dễ, không cần bỏ ra đầu tư nhiều nhưng phải thu lại được hiệu quả cao. Có đó. Nhưng cái kết quả ấy sẽ không duy trì lâu dài và chất lượng sẽ không cao vì ko xử lý tận gốc vấn đề và thường bị tác dụng phụ.
Con lấy ví dụ: trồng dưa chuột thì dễ, ít phải chăm sóc hay bón tưới và nhanh ra quả, nhanh được thu hoạch hơn dưa hấu/dưa lưới rồi nhưng chất lượng dưa chuột so với dưa hấu/ dưa lưới thì thế nào ạ? Hay ví dụ nữa: con người ta khổ họ nghĩ uống rượu để giải sầu, nhanh quên đi nỗi khổ nhưng, sau khi tỉnh rượu thì lại càng khổ thêm, bệnh tật mệt mỏi thêm (ấy vậy mà vẫn bao nhiêu người vẫn lao đầu theo). Hay ví như cho vay nặng lãi: có 1 số vốn thay vì đầu tư làm ăn/ gửi lãi ngân hàng thì nhiều người vì tham thích ăn gỏi luôn và ngay nên cho vay nặng lãi lấy lời luôn và lời mức cao nên đã phải trả giá là bị người vay lừa và mất tiền bạc. Hay bản thân con cũng thế.
Thay vì rèn luyện thân tâm và tìm niềm vui thiết thực thì con lao đầu vào những thú vui ảo tưởng (vì nó mang lại niềm vui lớn luôn và ngay: như chơi game, xem porn hay dùng các chất gây ảo giác) nhưng sau đó để lại hậu quả lớn mà bây giờ con đang phải nỗ lực rèn luyện lại từ đầu theo lời Phật dạy.
Đó là còn chưa nói đến trường hợp những người đứng đầu những pháp môn kia lợi dụng niềm tin mù quáng và lòng tham cầu để lừa đảo mọi người. Đầu tiên thì dạng thánh thiện, nhân đạo lắm lắm, không lừa đảo hay mất fee gì cả, nhưng dần dần sau khi ta đã bị dụ dỗ bởi 1 số lời ngon ngọt/ những câu chuyện được người trong hội thêu dệt/ bởi những lợi ích nhất định ban đầu rồi, thì ta sẽ tham muốn tìm hiểu sâu hơn cao hơn và bị nghiện dần. Và khi lên level cao hơn thì bắt đầu mất fee hoặc phải mua những thứ hỗ trợ đi kèm với giá trên trời mà ta không hề biết. Hoặc ta bị mê hoặc kiểu dâng hiến hết tất cả kiểu rút ruột mình ra, có gì biếu hết mà không tiếc gì như kiểu bị ma làm. Con nhớ ở đâu có câu nói: “không ai cho không ta cái gì cả/ Trên đời không có thứ gì là miễn phí trừ không khí và phân chim”. Hay “miếng pho mai có sẵn chỉ có ở trên bẫy chuột”.
Ba mẹ ạ, những người thực sự hi sinh xả thân không cần gì cả thì họ đã là thánh từ bi yêu thương, sống đời sống thiểu dục ít muốn, sống trầm lặng, không ồn ào, sống không cần mầu mè, hình thức khoa trương, không ham danh tiếng, chẳng cần tiền bạc hay bất kì cái gì cả rồi (như Chúa Giê su, Đức Phật, các vị Thánh Đệ Tử, TL.Thích Thông Lạc hay Thầy Pháp Lưu). Chứ không phải là ở nhà cao cửa rộng, ăn mặc sang trọng hình thức và làm danh lợi, tổ chức những event thuyết giảng hàng ngàn người ở những trung tâm hội nghị sang trọng… Chúng ta hãy biết kiểm chứng bậc Thầy của pháp môn mà mình định đi theo trước khi mình quyết định, chứ đừng vội nghe những lời mỹ miều, nhân văn họ nói nơi cửa miệng. Chẳng phải các vị Tu sĩ xuất gia ở các chùa, tu viện tu Đại thừa hay Bà La môn cũng nói rất hay, cũng rao giảng đạo đức từ bi yêu thương đó sao, và cũng có cả hàng vạn người người theo nữa ạ. Nhưng chỉ cần nhìn vào đời sống thân giáo là biết ai chân tu rồi ạ.
… Nhưng dù là phương pháp nào đi nữa, tốt hay xấu, hiệu quả hay không hiệu quả thì như con nhắn trên là tất cả còn tùy vào đặc tướng nhân duyên mỗi người. Duyên của người hợp với cái nào thì người đó tin và làm theo thôi ạ. Con, ba, mẹ hay mỗi người có một đặc tướng thân thọ tâm pháp khác nhau nên không ai có thể mong cầu hay ép buộc ai phải theo cái của mình được. Hay như bức tâm thư con từng gửi ba mẹ trước đây ngày 28.04, mỗi người có 1 nhân duyên nhân quả khác nhau. Biết tùy thuận mọi người, để mỗi người vui với những gì họ chọn. Ai vui việc người ấy, vui cuộc sống của người ấy. Mỗi người mạnh khỏe, tự hạnh phúc an vui với chính mình và không làm khổ ai, không can thiệp xấu hay ngăn cản con đường đi của ai là quá hạnh phúc rồi ạ.
Con yêu thương ba mẹ ❤