Em xin phép admin và cảm ơn các anh/chị đã dành ít phút để đọc qua vài dòng vấn đề của em!
Câu chuyện của em không có gì mới lạ nữa cả. Nó đã giống tương tự đến 90% so với những gì mà mọi người đã post để phốt ông Phúc. Em không hiểu sao lại có cái bộ môn xàm xí đú như thế trên cõi đời này. Đã có em rồi sao lại có nó???
Chuyện là nhà em chỉ có 2 mẹ con và ông ngoại. Ông thì già yếu và hiện đang về quê nghỉ dưỡng. Mọi chuyện vẫn bình thường cho tới một ngày đẹp trời, bà thím trong dòng họ nhà nội gửi cho mẹ em những buổi livestream “kì lạ” và nội dung rất chi là “abc xyz”. Ban đầu mẹ em cũng thử xem trải nghiệm nhưng rồi lại bắt đầu chìm vào đấy. Một ngày dành ra cả buổi tối suốt từ 8h-8h30 tới tận khuya.
Cô con gái được bản thân mẹ nuôi thì làm trong lĩnh vực tài chính, cũng được xem là ở góc nhìn khoa học và thực tế. Mà nhìn lại mẹ mình thì đang bị thằng khứa có nguyên cái “đường bay” láng o làm tư tưởng, còn dần dà bảo em học theo để tự chữa lành cho mình, tự làm đẹp cho bản thân, em chỉ có thể cười xoà cho qua chuyện. Vì lúc đấy em cũng không cấm cản, đấy là quyền cá nhân của mẹ và cũng không ảnh hưởng gì đến tiền bạc nên em chọn im lặng. Nói cách khác thì là em lười ý kiến. Mọi ý kiến tranh luận giữa 2 mẹ con đều dẫn tới những cuộc cãi vả mà trong đó em luôn là đứa sai và mất dạy nếu cố đôi co :)))
Trước giờ nhà cho dù có giận con cái hay cự nhau đi nữa cũng không được thốt lời tục tĩu, đó là những gì em được dạy. Vậy mà cách đây vài ngày, mẹ con em bắt đầu có xích mích kèm theo là những câu tục tĩu khiến em “act cool đứng hình mất 5s” phiên bản quạo. Cuối tuần rồi em có hẹn đi ăn sau ngần ấy thời gian nghỉ dịch, đang vui vẻ thì đột nhiên mẹ gọi tới và nhặn xị hết cả lên chỉ vì không tham gia được cái lớp 3 khố rách đó do mẹ em không rành công nghệ. Em cũng tìm cách giải quyết nhưng vấn đề là cũng có nhiều người không vào được, lỗi bên đó chứ không phải em. Em cũng giải thích rõ ràng lại cho mẹ. Nhưng không, em vẫn bị ăn chửi, chửi đậm luôn, câu nào cũng chất như nước cất. Rồi còn bắt em chạy cho bằng được về nhà để mở cho bằng được, tính ra khó cho em luôn á. Em nổi lửa luôn mọi người ạ. Vì cái page không ra gì mà lại xù lông với con gái mình. Bảo “ngày đầu mẹ học lớp 3 không ở nhà để mở cho mẹ còn đi chơi, suốt ngày đi”, cái wtf??? Em bị khựng luôn á. Lúc đó thề vừa ấm ức, vừa sót, vừa bế tắc.
Không thể cứ về sau mỗi lần có lớp là nguy cơ bị giam lỏng được. Chưa nói tới các vấn đề làm khảo sát lấy thông tin cá nhân tiềm ẩn rủi ro, tham gia các room cộng đồng trao đổi mà trong đó ND không mang lại được một chút lợi ích nào.
Có lần em ngồi nằm chợp mắt dưới phòng khách ngay khung thời gian học. Thế là em nghe ông nội đó chém gió rằng có bà kia bị động kinh ngay giữa đường, không cần đưa đi cấp cứu, chỉ cần truyền đi sự yêu thương suốt 15’, bả tỉnh lại liền, như chưa hề có cuộc chia ly, ảo diệu chưaaa? Tới cả bác sĩ hàng đầu thế giới mặc dù em không biết là ai nhưng em biết chắc chắn người bs đó cũng không đảm bảo được 100% có thể cứu được, thì chú là cái đách gì? :))
Em đang tìm cách giải quyết. Vì mẹ được các thím bên nội em giới thiệu và còn có cả bạn bè nên nếu không khéo có khi em lại sắm vai phản diện và khả năng phải chịu công kích bị tiêu diệt từ các bậc trưởng bối.
Hôm nay ức quá mà vô tình thấy được nơi có thể tìm niềm an ủi nên nhào vô đây sủa luôn. Văn vẻ rất chi là dài nhưng chắc chắn đâu đó cũng sẽ lại có người giống em à. Mọi người cũng nên sớm nói ra chứ nhìn cái quằn què trong hình là tôi lại “…”
Nguồn: https://www.facebook.com/groups/bocphotnlg/permalink/2705128436460288/